Đặc biệt câu cuối cùng kia “Liền Bắc Hải dò xét ta đến, đạo tây lâu say vậy”, trong đó “Bắc Hải” chỉ chính là Đông Hán Khổng Dung. Bởi vì Khổng Dung từng đảm nhiệm chức Bắc Hải tướng, cho nên hậu thế cũng gọi ông là “Khổng Bắc Hải“. Mà đừng nhắc đến Khổng Dung* là lại nhớ tới người nhường lê kia, câu “Thượng khách thường đầy, tôn trung rượu không không” cũng xuất phát từ tay ông ta. Ý nghĩa của khúc này rõ ràng là: Cho dù là nhân vật như Khổng Bắc Hải ta cũng không muốn để ý tới, hắn đến tìm ta thì đừng cho hắn vào, cứ nói ta uống nhiều quá!
*Cháu đời thứ 20 của Khổng Tử, sống cùng thời với Tào Tháo, tiếc là thích chửi Tào Tháo quá nên bị lão Tào xử tử rồi.
Hơn nữa câu “Tây lâu đã say“... Triệu Cát vừa buồn cười vừa tức giận nghĩ đến, hai tòa lầu nhỏ này vừa hay trẫm ở phía đông, hắn ở phía tây! Tiểu tử này, thật sự cuồng đến mức độ này sao?
Bên này các cô nương cũng bị hai bài thi từ liên tiếp này làm cho kinh ngạc đến lặng ngắt như tờ, không ai dám mở miệng nói chuyện. Vị thái úy Cao Cầu kia lại thử dò hỏi:
“Hay là ta phái người...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây