Chu Nhữ Dực lúc này đau đớn chỉ biết điên cuồng tránh né lăn lộn, nhưng không sao thoát được... Hắn nhận ra trang phục của những người này! Rõ ràng đó là một đám dân phu, là những cỏ dại mà phụ thân hắn tùy ý gặt hái, là những bách tính mà Ứng Phụng cục tùy ý tiêu phí!
Đó là những súc sinh mà bọn họ sai khiến tùy tiện khi xây dựng, là thứ muốn bắt bao nhiêu thì bắt bấy nhiêu, không đáng một xu! Bản thân hắn là thân phận gì? Làm sao có thể chết trong tay những thứ như bùn nhão này?
Rồi Chu Nhữ Dực cứ thế, mang theo lòng đầy căm phẫn và nhục nhã, bị giẫm nát thành một vũng bùn!
...
Chuyện trên đời đúng là kỳ la như vậy đấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây