Khi Bàng Vạn Xuân nhìn thấy Yến Nhiên đưa trân châu qua, hắn vừa đỏ bừng mặt từ chối vừa nói: “Chút tài vật này, trả lại cho ta làm gì?”
“Vừa hay trân châu này cũng coi như đặc sản đất Giang Nam, tặng cho Tiểu Hầu gia rất phù hợp. Thực không thể báo đáp đại ân của ngài...”
“Ngươi đủ rồi đấy!”
Yến Nhiên không chút do dự, đem túi trân châu nhét nặng nề vào tay Bàng Vạn Xuân. Chỉ thấy hắn lạnh nhạt nói: “Đám anh hùng hào kiệt như các ngươi có thể liều mạng chống đối chính sách tàn bạo, ta có thể giúp đỡ được một chút cũng là may mắn cả đời.”
“Nếu vì việc này mà ta còn thu tiền của các ngươi, vậy ta Yến Nhiên thành cái gì? Các ngươi đều bỏ được mạng, ta lại tiếc tiền hay sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây