“… Hừ!” Cô không ngốc, cô lấy nhân sâm thay dưa muối, cô đúng là thông minh tuyệt đỉnh!
Thời Quang không để ý đến tiếng lẩm bẩm của Vân Độ, tiếp tục nói: “Sau này tôi lớn thêm một chút, có thể tự bắt gà nhưng sư phụ tôi lại nói, những con gà quá đẹp không được bắt, đó là động vật được bảo vệ, còn quý hơn cả tôi, bắt sẽ bị phạt tiền, tôi sợ muốn chết!”
“Sư phụ cô dạy đúng đấy.”, da mặt dày như vậy, nếu sư phụ không quản nghiêm hơn thì có lẽ đã sớm đi ăn cơm tù miễn phí của nhà nước rồi.
Thời Quang đột nhiên quay đầu lại, chỉ trích nhìn Vân Độ, người này đứng về phe nào vậy, có thể nghe người khác nói tử tế không!
“Cô thích ăn gà, tôi sẽ làm cho cô một trang trại nuôi gà, ngày nào cũng có thể ăn gà chạy bộ vừa ngon vừa bổ dưỡng!” Vân Độ bị nhìn đến phát sợ, vô thức nghĩ đến đôi mắt trắng dã kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây