“Đừng nghịch nữa, em phải đi làm.” Giọng nói lạnh lùng của Thời Dư khiến Phương Tầm Diệc lập tức buông tay, thậm chí còn đứng dậy theo.
“Anh có thể nghỉ ngơi ba ngày, anh đưa em đến công ty nhé?”
“Không cần, có trợ lý rồi.” Thời Dư thẳng thừng từ chối.
Phương Tầm Diệc khẽ mím môi, rồi lại nói: “Vậy tối nay anh đến đón em nhé?”
Lúc này Thời Dư mới chính thức nhìn thẳng vào Phương Tầm Diệc: “Anh rảnh lắm à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây