Đúng lúc này, Phương Tầm Diệc bước vào nhà. Anh ta lén lút đi vào, cởi giày, vòng qua một bên rồi ngồi xuống phía đối diện, không dám làm phiền Thời Dư đang làm việc. Khi ngồi xuống, anh ta cũng chỉ ngồi nửa người, trông còn e dè hơn cả trợ lý kia.
Trợ lý nhìn thấy Phương Tầm Diệc, gật đầu với anh ta, vẻ mặt có chút kính trọng nhưng phần lớn vẫn là sự xa cách.
Phương Tầm Diệc cũng gật đầu, không mấy để ý đến thái độ của đối phương. Những người xung quanh Thời Dư đều như vậy, bề ngoài có vẻ kính trọng lễ phép nhưng thực chất có lẽ chẳng ai coi anh ta ra gì.
Nhưng điều này cũng bình thường thôi, anh ta chỉ là một diễn viên nhỏ, không thể so sánh với những người tinh anh này.
“Thời tổng, 9 giờ ngày mai có một cuộc họp, tôi sẽ đến đón ngài lúc 8 giờ nhé?” Trợ lý nhận lại tập tài liệu đã ký tên và hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây