“Vậy cái hồ đó có chạy mất không?” Thời Quang có chút lo lắng, viên linh châu có thuộc tính không gian này, nhìn không được ổn định lắm.
Tống Thanh Dã niệm một câu chú, viên linh châu lập tức mờ đi một phần: “Anh đã phong ấn thuộc tính không gian của nó, như vậy thì không sợ nó chạy mất nữa.”
Thu hoạch được một viên linh châu, hai người lại ngâm mình một lúc, Tống Thanh Dã thì không thăng cấp nhưng Thời Quang lại vui vẻ thăng cấp thêm một lần nữa.
Hóa ra thăng cấp có thể đơn giản như vậy.” Ăn uống có thể thăng cấp, ngủ một giấc tắm một cái cũng có thể thăng cấp, cuộc sống ngày nào cũng có thể thăng cấp, thật là thoải mái.”
Nửa tháng trôi qua, Thời Quang và Tống Thanh Dã được truyền tống ra khỏi bí cảnh nhỏ, thật khéo, cô vừa liếc mắt đã thấy Tần Viễn Phi và Nguyên Nhược Du.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây