Một lúc sau, Thời Quang mới chen ra khỏi đám đông, cô cầm trên tay một chồng thẻ đặt cọc dày cộp, có chút do dự nói với Tống Thanh Dã: “Anh nói xem, em có nên mở một cửa hàng ở đây không?”
Nghĩ đến số linh thạch kia, Thời Quang đột nhiên cảm thấy thế giới nhỏ này cũng khá ổn.
“Em thích thì mở.” Tống Thanh Dã không có ý kiến, Thời Quang ở đâu, anh ở đó.
Thời Quang có tính phản nghịch, Tống Thanh Dã không có ý kiến nhưng cô lại không mấy vui vẻ: “Thôi bỏ đi, cuộc sống giải trí ở đây quá nghèo nàn, cuộc sống ở thế giới lớn vẫn thú vị hơn.”
Tống Thanh Dã suy nghĩ một chút: “Nếu đủ nguyên liệu, anh cũng có thể vẽ một trận pháp dịch chuyển, ngay trong trang viên của chúng ta, em muốn đến thì đến, muốn về thì về.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây