Nguyên Nhược Du nghẹn lời, nhất thời không biết nên nói gì, chỉ có thể thăm dò nhìn sắc mặt Thời Quang, muốn biết ý kiến của cô.
“Anh ấy theo đuổi tôi là quyền của anh ấy, tôi có từ chối hay không là quyền của tôi, ông không đồng ý là quyền của ông, mặc dù ông có đồng ý hay không thì đối với chúng tôi cũng chẳng có ý nghĩa gì.” Thời Quang suy nghĩ một chút, rất lý trí nói.
Bất kỳ ai cũng có quyền bày tỏ ý kiến của mình, cô tôn trọng quyền tự do của tất cả mọi người.
“Sao lại không có ý nghĩa chứ? Ta là cha của con, con là người nhà họ Tần, mẹ con đã tìm con nhiều năm, vì con mà sức khỏe của bà ấy vẫn không tốt, bây giờ đã tìm được con rồi, con chắc chắn phải thường xuyên ở bên bà ấy, để sức khỏe của bà ấy tốt lên.”
Xét về một góc độ nào đó, Tần Viễn Phi được coi là một người chồng tốt, không đánh trả khi bị đánh, không cãi lại khi bị mắng, luôn nghĩ cho vợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây