“Chúng ta sẽ đi trong âm thầm, trước tiên hãy quan sát tình hình địch, biết địch biết ta, nếu đối phương đều là tôm tép, chúng ta sẽ có oán báo oán, có thù báo thù.” Trong mắt Thời Quang lóe lên một tia lạnh lẽo, khuôn mặt đáng yêu lộ rõ sát khí.
“Được, đều nghe em.”
Thời Quang nghe thấy câu trả lời quen thuộc này, khựng lại, không nói gì.
Nghe thì nghe, dù sao cũng tốt hơn là không nghe lời, cô không phải là loại người ngốc nghếch không biết chịu đựng gian khổ.
Sáng ngày hôm sau, Thời Quang liền dẫn theo Tống Thanh Dã lặng lẽ rời đi, Đỗ Trọng cũng muốn đi nhưng năng lực của anh ta không đủ, chỉ có thể ở lại trông nhà, tiện thể giúp Thời Quang quản lý cửa hàng, thỉnh thoảng lại giải quyết những rắc rối nhỏ cho người có duyên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây