“Chưa.” Giọng nói của chiếc mặt nạ có chút buồn bã, Thời Quang thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói: “Vậy cậu qua đây, chúng ta nói chuyện.”
“Tôi không qua được.” Giọng nói của chiếc mặt nạ càng buồn bã hơn: “Tôi cũng không biết tại sao, tôi cảm thấy hơi thở đồng nguyên nên bị ép nhận chủ.”
Đúng vậy, không lập khế ước, mà là lập khế ước nhận chủ, nó mơ mơ hồ hồ có một chủ nhân mới, trông thật xui xẻo.
“Hơi thở đồng nguyên? Cậu không phải là linh bảo trời sinh sao?” Thời Quang ngơ ngác, có chút cứng nhắc nhìn Tống Thanh Dã.
Vị đại lão kiếp trước mà cô không biết này, sẽ không phải là chủ nhân ban đầu của chiếc mặt nạ này chứ? Thật quá bất ngờ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây