Nhưng Thời Quang lại không bỏ qua người ngốc đó như Đại Lang bà bà, mà nhắc nhở: “Chị Sói, chị phải cẩn thận một chút, tu chân giả đã xuất hiện, chị còn thật sự cho rằng ngốc rồi sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?”
Lỡ như có người chữa khỏi thì sao? Lỡ như lại bị người khác tìm kiếm hồn phách thì sao? Lỡ như sau khi chết hồn phách bị người ta kéo ra điều tra thì sao? Cái gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, núi cao còn có núi cao hơn, nhận thức có thể bị phá vỡ một lần thì có thể bị phá vỡ lần thứ hai, thứ ba, thậm chí là vô số lần.
“Này, chị chỉ thuận miệng nói thôi, vậy em định giết hết bọn họ sao?” Đại Lang bà bà ghét bỏ nói: “Hy vọng Diêm Vương gia sẽ không ghi nợ em.”
“Các người không thể giết chúng tôi, chúng tôi chết rồi, cả nhà các người đều sẽ bị liên lụy.” Người áo đen vẫn không chịu khuất phục, bọn họ quen sống trên cao, căn bản không coi người bên ngoài là người bình đẳng để đối xử, cho dù mạng nhỏ nằm trong tay Thời Quang, bọn họ vẫn không chịu khuất phục.
Thời Quang lạnh mặt: “Đã như vậy, thì tôi cũng không khách sáo nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây