Thời Quang bước vào, lập tức nhìn thấy một pho tượng vàng, đúng vậy, tượng vàng, của cô, tỷ lệ thì cao khoảng nửa mét, nhỏ nhắn xinh xắn, còn cầm một cây gậy, nhìn là biết ngay là cô, không thể đoán sai được.
“Lão đại, ngài xem có vừa ý pho tượng này không? Thực ra chúng tôi còn muốn làm một pho tượng tỷ lệ 1:1 nhưng thật sự là túi tiền eo hẹp, vay mượn hết bạn bè người thân, cũng chỉ làm được như thế này. Hì hì, ngài đừng chê nhé, đợi chúng tôi kiếm được nhiều tiền, chắc chắn sẽ làm cho ngài một pho tượng lớn hơn, hoành tráng hơn, còn lớn hơn cả pho tượng ngồi trên núi của người kia.”
Ban đầu Thời Quang cảm thấy hơi ngượng, cô vẫn còn sống mà, cần gì tượng vàng, đó không phải là đãi ngộ chỉ dành cho tổ sư gia sao!
Nhưng theo lời của tiểu yêu, cô nghĩ đến sau này mình có thể sở hữu một pho tượng vàng cao hàng trăm mét... liền không nhịn được muốn cười.
[Nụ cười trên khóe miệng của đại sư, khiến tôi đột nhiên hiểu ra.]
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây