“Không đưa, cô làm gì được tôi? Đánh người là phạm pháp.” Người bên trong vẫn không ra, mà cũng không hề ngốc.
Thời Quang trợn mắt: “Tôi muốn làm khó ông, có nhiều cách lắm, tôi là xuất mã tiên Đông Bắc, ông cũng theo đạo này, hẳn là biết chúng tôi chứ.”
Thời Quang nói vậy có một ý, cô không dễ chọc, hơn nữa xuất mã tiên Đông Bắc dám làm mọi thứ, đường lớn đường nhỏ đều là đường, chỉ cần có thể làm xong việc là được.
Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, tiếng bước chân nặng nề vang lên, cánh cửa kẽo kẹt mở ra.
“Có thể đưa hồn phách cho cô nhưng nó phải đích thân đến xin lỗi.” Một người đàn ông bẩn thỉu xuất hiện trước mặt Thời Quang, nếu không nhìn vào mắt thì đúng là có vẻ giống kẻ điên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây