Thời Quang tức giận: “Đánh thì cứ đánh đi, có bản lĩnh thì để ông ta tự đến cứu người, tìm tôi làm gì!”
Cô đã nói trước rồi, những người này dựa vào đâu mà còn đến tìm cô đòi người, dựa vào mặt dày hay dựa vào đầu óc không bình thường?
“Đại sư ơi, đại sư xem thế này được không, đại sư thả những người đó ra, chúng tôi sẽ cử hai đồng chí đến giúp đại sư duy trì trật tự?” Cảnh sát đề nghị, thực ra cho dù anh ta không đề nghị như vậy thì bên ngoài có nhiều người thế kia, họ cũng phải thường xuyên cử người đến tuần tra, tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Thời Quang bĩu môi: “Sao vậy được, tôi là một người dân bình thường, sao có thể lãng phí nguồn lực cảnh sát chứ!”
Hai cảnh sát thầm thì trong lòng nhưng trên mặt không dám nói thẳng: “Đại sư nói thế là sao, sao đại sư lại có thể lãng phí nguồn lực chứ, đại sư là công dân nhiệt tình được cảnh sát chúng tôi công nhận, là người bạn tốt nhất của chúng tôi, đã giúp chúng tôi phá nhiều vụ án lớn, lãnh đạo của chúng tôi vẫn luôn cân nhắc muốn tặng đại sư một lá cờ người tốt việc tốt!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây