“Vâng, tôi biết rồi, tôi chắc chắn sẽ không để cha mẹ lo lắng nữa.” Viên Na vừa nói vừa đỏ hoe mắt.
Thời Quang thở dài, thương thay cha mẹ trên đời, những bậc cha mẹ tốt thực sự lo lắng cho con cái đến bạc cả tóc, còn những bậc cha mẹ không ra gì thì tạm thời không nói đến.
“Đừng khóc, tặng cô thêm mấy lá bùa bình an, mong cả nhà cô đều bình an vô sự.”
“Cảm ơn đại sư!”
Sau đó, Viên Na còn giới thiệu cho Thời Quang một số nhân viên làm việc trên du thuyền này: “Du thuyền của tôi đôi khi sẽ cho thuê, vì vậy nhân viên phục vụ rất đầy đủ, nếu đại sư không có người thích hợp thì có thể tiếp tục thuê họ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây