Thiên Âm: “Kho báu được giấu ở một vị trí rất bí mật, ai tìm thấy trước thì kho báu thuộc về người đó.”
Thời Quang cạn lời, lúc này mới nhớ ra, bọn họ đã đến nơi rồi nhưng vẫn chưa tìm thấy kho báu, đều tại Thiên Âm xen vào, khiến bọn họ như thể đã tìm thấy kho báu rồi vậy.
Tống Thanh Dã cũng khá cạn lời, Thiên Âm này rảnh rỗi sinh nông nổi, có bệnh hay sao.
“Không cần tìm, tôi biết ở đâu.” Thời Quang vốn đã “Nhìn” thấy, căn bản không cần tìm, cô đi vài bước đến trước một bức bích họa treo đuốc, dời bức bích họa ra, liền lộ ra chiếc rương vàng sau bức bích họa.
Rất đúng lúc, toàn bộ mê cung vang lên bản nhạc chúc mừng: “Chúc mừng khách mời Thời Quang đã giành được kho báu vàng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây