Những người còn lại cũng im như ve sầu, từ Augustinus đến Vân Độ bây giờ, bọn họ cũng đã thấy được sự thất thường và tính cách có thù tất báo của Thời Quang, trên trán Thời Quang như thể viết tám chữ to: Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Sáng hôm sau, khi Vân Độ tỉnh lại, có cảm giác như linh hồn và thể xác hoàn toàn tách biệt.
“Ui.” Đau, thật sự quá đau, toàn thân đều đau, đặc biệt là chân, cử động một chút cũng đau.
Đáng thương hơn là, anh ta còn nhớ rõ mồn một những chuyện xảy ra ngày hôm qua!
“Thời Quang!” Vân Độ nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chữ này, con nhóc ranh này, khiến anh ta muốn đánh người!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây