Lão Từ quỳ xuống trước mặt vị trí đó và cầu xin thần Kerbal nguôi giận, tên có nốt ruồi đen và gã đàn ông cường tráng nghe vậy liền cười khẩy một tiếng giống như đang nghe một trò đùa.
Vừa rồi Trình Tinh Hà đã dùng hết sức lực nên bây giờ hắn nằm bẹp trên cát và thở hổn hển, thấy ta không sao Ách Ba Lan mới thở phào nhẹ nhóm, Bạch Hoắc Hương không màng đến cơ thể nhớp nháp của ta vội chạy đến ôm chặt lấy ta, òa khóc:
“Dọa ta sợ chết khiếp...ta tưởng ngươi…”
Ta muốn vỗ lưng nàng an ủi nhưng thấy tay mình bẩn thỉu nên đành thôi:
“Không phải ta đã an toàn rồi sao? Người tuổi rồng sống lâu lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây