Vừa nghe âm thanh này, lúc ấy ta suýt nữa đã đã mắng mọe nó: Quỷ Vực kia sợ ta chưa chết hẳn nên lại phun lên người ta một ngụm nữa.
Một ngụm này mạnh mẽ phun lên chân trái của ta, trong nháy mắt giống như có mười ngàn cây kim thép đâm vào trong da thịt, đau đến nỗi cả người ta đều tê cứng.
Nhưng lúc này, chỉ cần ta nhúc nhích một tý thì coi như tất cả mọi cố gắng đều uổng phí – nhưng phun thêm vài ngụm nữa, ta sẽ phải chết tại chỗ, Ách Ba Lan cũng không trở về được.
Nghe các cụ trước kia từng nói, tiềm năng của con người lớn vô hạn, ví dụ như người mẹ có thể nâng một chiếc ô tô lên vì con của họ, trước đây ta còn chưa hiểu rõ lắm nhưng hiện tại coi như là tự mình nhận thức được: theo lý thuyết, cái phương thức đau đớn này là một người phải lăn lộn khắp đất, nhưng thậm chí ta còn không dám nghiến răng vì sợ phát ra chút tiếng động gì đó, cứ như vậy cứng rắn chịu đựng.
Vật kia thấy ta thật sự là không có phản ứng, lúc này mới xem như đã yên tâm, lại tiếp tục đi tới: tiếng bước chân cũng nhanh nhẹn hơn nhiều, hiển nhiên nó đã buông lỏng cảnh giác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây