573: Thèm Ăn Đòn À
Ở phía bên kia, đám người nhốn nháo tản ra, bấy giờ ta mới nhận ra, thì ra ông lão đã được cứu ra, quấn một chiếc khăn lông lớn, cũng đang ho sù sụ.
Ta lập tức xông tới, Bạch Hoắc Hương cũng chen vào, bắt mạch cho ông lão, rồi mới thở phào một hơi:
“Không sao.”
Trái tim như đã mất đi trọng lượng của ta cuối cùng cũng về lại trong ngực, cảm thấy mồ hôi lạnh ướt túa ra ướt đẫm trán và sau lưng, sắp che mờ hai mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây