Còn Trình Tinh Hà thì vừa nói vừa tiến lên sờ sờ cái khoen đồng trên cửa, khoen này được làm vô cùng tinh sảo, mặt trên có khắc hoa văn mây lành và hoa sen. Hắn nhìn mà líu lưỡi, bảo chỉ cần nhìn cái khoen này thôi thì cũng biết chủ nhân nơi này giàu thế nào.
Nói xong, hắn liền muốn bẻ cái khoen cửa kia xuống. Nhưng cơ thể hắn lúc này rất yếu, không đủ sức, lại ngại chuyện vừa cãi với ta nên chẳng chịu gọi ta giúp, chỉ biết nháy mắt với Ách Ba Lan.
Từ khi Ách Ba Lan đi vào Bạch Hổ Cục thì khí huyết toàn thân đều sắp sôi trào, hận không thể sử dụng hết sức mạnh hồng hoang trong cơ thể. Lúc này vừa thấy có chỗ cho mình dụng võ, hắn lập tức đi lên, tay không bẻ cái khoen xuống. Chỉ nghe ‘rầm’ một cái, không những cái khoen, mà toàn bộ cánh cửa đều bị hắn tháo xuống, mấy lớp bụi lâu năm lập tức lan toả mịt mù, cũng giúp chúng ta có một được một khe hở để đi vào.
Ta đứng chắn trước mặt Bạch Hoắc Hương, vừa dời vật cản vừa bảo hai người các ngươi rốt cuộc là đang đi tìm bảo vật hay đi phá dỡ nhà cửa?
Kết quả lời còn chưa dứt thì ta đã nghe thấy Trình Tinh Hà hú lên một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây