Bạch Hoắc Hương lập tức nói:
“Âm thanh đó rất kỳ lạ...ta đã quen với tiếng kêu của bệnh nhân, âm thanh này tuyệt đối không phải của người chỉ bị vết thương ngoài da, âm thanh của người bị thương ngoài da thường sẽ vừa gấp gáp vừa lảnh lót. Nhưng âm thanh này lại vừa khàn vừa thấp, nó giống như đã bị dày vò một thời gian dài.”
Nghe nàng nói vậy, chúng ta ai nấy đều cau mày...vừa rồi khi thấy ta định đi vào nhà bếp, phản ứng của người thanh niên đó có chút kỳ lạ, so với sợ bị trộm bí quyết thì nó giống như sợ bị người khác phát hiện trong nhà bếp có chuyện gì đó mờ ám hơn.
Lúc này, một vài người bước qua từ trước cửa sổ, thấy chúng ta đang dùng bữa, họ bắt đầu xì xào với nhau giống như thấy ma:
“CMN, còn có người dám dùng bữa ở chỗ của lão Ngũ sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây