Tô Lan Tâm sững sờ mất một chút mới nhớ ra lời lúc trước mình đã nói, vì vậy gật đầu.
“Vậy bao giờ Tô đạo hữu có thời gian? Tới lúc đó tôi đi cùng với đạo hữu nhé?” Lâm Tỏa nhấp một ngụm rượu, tiếp tục nói.
Ngọc Hành chêm lời: “Không phiền Lâm Đạo hữu nhọc lòng, tới lúc đó tôi đi cùng Lan Tâm là được, dù sao bây giờ Lan Tâm cũng tính là khách khanh của tông môn chúng tôi.”
Cái tay đang duỗi đũa của Lâm đạo hữu hơi dừng lại, tiếp tục nói: “Không sao, có thêm một người sẽ càng thêm náo nhiệt, hơn nữa tôi rất quen thuộc với hiệp hội, người quen làm việc rất thuận tiện, không phải sao?”
Ngọc Hành lại phản bác: “Cuộc thi thanh niên huyền môn đã sắp tới, Lâm đạo hữu là một trong những giám khảo, không phải là nên rất bận sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây