Trần Viên Viên bổ sung: “Cậu còn nhớ Hải Lâm lúc trước không? Có khối người có suy nghĩ giống với cậu ta, hoặc là Tô Tô không được coi trọng, hoặc là nói cậu không so được với Tô Tô. Bọn họ đều là một đám nhiều chuyện!”
Liễu Phiêu Vân gõ đầu Trần Viên Viên: “Tôi thấy người nhiều chuyện nhất chính là cậu đấy!” Rồi lại nhìn về phía Tô Lan Tâm: “Lan Tâm, cậu cũng không cần phải lo lắng, cho dù không mời được ai thì cũng không sao, ba mẹ cậu sẽ sắp xếp ổn thỏa cả thôi. Đúng không, Tô Tô?”
Tô Tô xoa mái tóc đen mềm mại bóng mượt của Tô Lan Tâm, hài lòng nói: “Đúng vậy, mẹ đã nói với chị rồi, mẹ sợ em lo lắng nên bảo chị thương lượng với em, số người không đủ thì mẹ sẽ giúp em sắp xếp, chẳng qua là em sẽ không quen biết những người đó.
Vì vậy chị cảm thấy, nếu như em không muốn viết những người khác, vậy thì viết tên bốn người bọn họ lên trên thiệp đi, chị cũng viết bốn người. Những người khác không mời cũng không sao, mấy người này là đủ rồi, tới lúc đó vừa đủ ngồi thành một bàn.”
Tô Lan Tâm nghe một lúc lâu cũng tính là đã hiểu được, nghĩ một lát, cô lại hỏi: “Cũng có nghĩa là, ban đầu chị định viết tám người này sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây