Hai người mới từ từ đi về phía bên đó.
Đi xuyên qua rừng cây sa đường, chỉ thấy phía trước là một bãi cỏ bằng phẳng rộng lớn. Giờ trời đã cuối thu, có xanh đã biến thành màu vàng từ lâu.
Trên bãi cỏ, có một cô gái mặc váy màu đỏ đang ngồi trên bãi cỏ, bên cạnh đặt một cái giỏ, cô ấy đang nhìn xung quanh hô to cầu cứu, nghe thấy có người tới, cô ấy lập tức quay đầu nhìn về phía người đến.
Lâm Tỏa buột miệng nói: “Hồng y bạc sa như hoa diễm, liễu mi phượng nhãn tiếu giai nhân.” (người đẹp váy đỏ voan mỏng mày liễu mắt phượng)
“Đạm tảo nga mi nhãn hàm xuân, phấn nhị tô dung kiểu dục trích.” Lan Tâm cũng đồng thời mở miệng. (mày nhẹ mắt trong, mặt như hoa đào, dịu dàng như ngọc)
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây