Tuy đa phần họ cũng có suy nghĩ giống Hứa Tần Nhã, cho rằng Tô Tái Tái không phải dựa vào sức mình mới có được thư báo trúng tuyển của Đại học Đế Đô, nhưng dù như thế nào thì bây giờ cô cũng đã là sinh viên của trường đó.
Vì vậy, dù biết đã trễ nhưng đám người Hứa Tần Nhã vẫn ráng xốc lại tinh thần ngồi chờ trong phòng khách sau khi thay lễ phục xong.
“Đã sắp chín giờ rồi sao nó còn chưa trở về nữa.” Hứa Tần Nhã nhíu mày nhìn đồng hồ và nói với chất giọng bực bội, bà ta dừng một lát rồi nhìn về phía Bạch Văn Liên: “Sau khi nó về thì anh nhớ nói chuyện đàng hoàng với nó về quy củ trong nhà nhé!”
“Ôi... Có lẽ nó vui vì nhận được giấy báo trúng tuyển cho nên đi chơi về muộn tí thôi mà, có gì đâu em.” Bạch Văn Liên mỏi mệt mát xa phần sống mũi, ông ta ngẩng đầu nhìn vợ mình một cái rồi nói tiếp: “Chuyện công ty bận rộn như vậy còn quy củ cái gì nữa… Em tự nói với nó là được rồi.”
“Em nói?” Hứa Tần Nhã cười lạnh một tiếng, giở giọng châm biếm: “Nhưng quan trọng là người ta phải chịu nghe mới được chứ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây