Đại Vi nhìn cô ấy với ánh mắt “Không phải chứ?”
Thấy Khúc Nhiên vẫn đang đầy ngay thẳng nhìn lại mình, cô ấy câm nín cả nửa ngày, cuối cùng chỉ biết lắc đầu thở dài.
Sau đó Đại Vi tiếp tục kéo Khúc Nhiên rời đi, vừa sâu xa nói: “Cậu vẫn còn nhỏ, chờ khi lớn lên sẽ hiểu thôi. Đi nào! Chúng ta cứ đi mua sắm trước đi!”
“...?” Khúc - còn nhỏ - Nhiên mặt vẫn còn đầy nghi ngờ đã bị kéo đi.
Sau khi đi vào thang máy, lúc cánh cửa thang máy từ từ đóng lại, cô ấy mới quay đầu nhìn Đại Vi nói: “Đàn em còn nhỏ tuổi hơn cả tớ luôn đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây