“Ừm, cảm ơn anh.” Tô Tái Tái gật đầu, lúc nói cảm ơn còn giơ hộp gỗ lên mà lắc lắc.
Cô cầm nó bằng một tay, lắc nhẹ như thể hộp gỗ đầy vinh dự này chỉ là một hộp gỗ tầm thường.
Ngô Hạo thấy thế thì ngạc nhiên lắm nhưng sau đó lại cười tươi. Đột nhiên anh ấy nhớ tới hai ngày trước, lúc gặp Ngô Lục Lục, chú út đã oán giận với anh ấy những gì.
Khi đó anh ấy còn tưởng rằng Ngô Lục Lục khuếch đại thôi mà giờ trông Tô Tái Tái như thế này…
Ừm, chú út của mình đúng là thực tế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây