Dường như là đang bảo Bối Trân mau chạy đi, cũng dường như đang quát lên với tên quản gia kia.
Nhưng bao năm qua, đối với Phụng Hồng Bác và quản gia mà nói, ông chủ nhà họ Phụng đã không còn là con người nữa mà chỉ là một “món đồ” mà thôi, cho nên tiếng gào của ông ấy hoàn toàn không có sức uy hiếp.
Thậm chí chỉ tổ khiến tên quản gia bị xui xẻo nãy giờ bực mình, cho nên lúc đi ngang qua ông ấy, ông ta chẳng những không buồn nhìn mà còn xem ông chủ nhà họ Phụng như túi rác ven đường, giơ con dao lên đâm lung tung lên mặt của ông ấy.
Trong tiếng khóc la “đừng mà” của Bối Trân, ông ta cứ thế đâm chết tươi ông chủ của nhà họ Phụng, thậm chí lúc rút con dao ra khỏi hốc mắt của ông ấy, ông ta còn ngoáy ngoáy con dao mấy cái nữa chứ.
Bối Trân bò dậy nhìn máu tươi đang không ngừng nhỏ giọt từ trên bàn giải phẫu, cuối cùng đọng lại thành một vũng máu nhỏ dưới đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây