Nếu bây giờ mà ông ta đồng ý đi theo đám người của Lục Bộ thì thật không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào nữa.
Bởi vì hiện tại không còn cách nào khác, ông ta chỉ đành bảo quản gia mau chóng ra tay, sau đó tranh thủ thời gian quản gia đi “dọn dẹp” thì ông ta lại châm cứu cho Phụng Cảnh thêm một lần.
Muốn cướp được xác của vật chứa này thì còn cần châm cứu thêm một lần nữa mới được, đáng tiếc bây giờ không có thời gian, cho nên ông ta đành phải dẫn thằng bé đi trước rồi tính tiếp.
“Vâng.” Quản gia nghe xong lời căn dặn của Phụng Hồng Bác thì gật đầu rời khỏi, lúc quay người lại, trên mặt ông ta cũng xuất hiện vẻ tiếc nuối.
Dù gì ông ta cũng vừa mới nhận ra được “chỗ tốt” của Bạch Ngữ Dung kia mà, vốn còn tính chờ khi nào Phụng Hồng Bác dùng xong rồi thì ông ta sẽ nhảy vào hưởng sái chút ít.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây