Bạch Văn Liên nghe lời nói của bà nội Bạch, chỉ thấy bà ấy đã già cả nên hồ đố giống như những người khác.
Chỉ có Bạch Ngữ Dung, lanh lợi dịu dàng ngoan ngoãn đứng ở một bên, thể hiện dáng vẻ “người lớn nói chuyện, trẻ con không dám xen vào“. Nhưng dưới đáy mắt được hàng lông mi che phủ chính là sự khoái chí.
... Cô ta ước gì Tô Tái Tái đi tới đâu cũng rêu rao mình có thể vào học đại học Đế Đô tới đó.
Càng mất mặt càng tốt.
Chỉ cần nó càng mất mặt, ba và mẹ sẽ càng không thể nào thích nó nổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây