Tống Khanh khẽ lên tiếng, tay hơi cử động, từng điểm mạ vàng xuất hiện, điểm này nối điểm kia, Hộ Trận Đồ cứ thế hiển lộ, rực rỡ lung linh vô cùng đẹp mắt.
Đến lúc này Tống Khanh mới nhìn về phía Tô Hồng Bảo, trước ánh mắt vô cùng sùng bái của cậu, anh thản nhiên mở miệng: “Đại học Đế Đô thiếu gì tiền, sư phụ chỉ tiện tay làm mấy cái mà thôi.”
Dừng lại một chút rồi anh lùi ra đằng sau: “Vừa hay hôm nay tiện cho con luyện tập. Nào, thử xem.”
“À, vâng!” Tô Hồng Bảo hoàn hồn, bắt đầu kết ấn khởi trận trước mặt Tống Khanh.
Chỉ là không biết đại học Đế Đô mà biết Tống Khanh thế mà lại lôi Hộ Trận Đồ của mình ra cho đồ đệ luyện tập thì có khi khóc ngất trong WC không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây