Đến cả thứ bị ngâm ở bên trong vốn dĩ đã bất động cũng chậm rì rì mà xoay tròn.
“Tóc” của thứ đó trôi lơ lửng, khi Bối Trân trợn to mắt vì sợ hãi, đầu của Hứa Tần Nhã cũng chậm rãi đi tới gần, “nhìn” về phía Bối Trân.
“Á!” Bối Trân nhận ra đấy là ai thì sợ hãi lùi về đằng sau, cho tới khi đụng phải bàn mổ thì mới dừng lại.
Tay bà ấy chống lên bàn mổ, cham tới thứ bên dưới lớp khăn y tế màu trắng kia.
Nó dinh dính, lại có độ ấm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây