Ông ta không dám nói lời nào mà chỉ tùy tiện gật đầu rồi dẫn theo Bạch Ngữ Dung nhếch nhác rời đi.
Giống như là con chó hoang cụp đuôi bỏ chạy vậy.
Tô Tái Tái nhìn theo bóng lưng của quản gia, khẽ cử động tay, trong nháy mắt có một lá bùa màu trắng bay ra, biến thành một con cá nhảy xuống mặt đất, hóa thành một cái bóng rồi nhanh chóng bơi vào trong bóng của quản gia, hòa làm một và biến mất không dấu vết.
Ngay khi làm xong những việc này, vết thương trên tay của Tô Tái Tái hơi nứt ra, rách làm đôi, tiếp sau đó lập tức có vài giọt máu tươi nhỏ tí tách xuống mặt đất.
Tô Hồng Bảo nhìn thấy những giọt máu dưới mặt đất, còn chưa mở miệng cảm thán thì Tống Khanh đã nắm lấy tay của Tô Tái Tái, vừa bôi đất sự sống mới giúp cô, vừa giơ tay kết ấn cầm máu cho cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây