“Cô ta chính là?”
Tô Tái Tái gật đầu, đăm chiêu một lúc rồi nhìn về phía Tống Khanh, nói nửa đùa nửa thật: “Chân trước còn đang nói cậu, chân sau đã nhìn thấy người rồi, bảo không phải duyên phận thì tôi không tin đâu.”
Nói xong, sau đó Tô Tái Tái tỏ ra tức giận rồi mới tiếp tục cất bước về phía trước.
Còn chưa kịp đi đến, quản gia nhà họ Phụng và ba Thịnh đã sớm nhìn thấy ba người nên đã tiến lại gần họ.
Vẻ mặt tươi cười mở miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây