Lúc này, chóp đuôi của nó khẽ lắc lư qua lại, như một con cún nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc nên hớn hở vẫy đuôi nghênh đón.
Thấy vậy, Ngô Hạo thoáng sững sờ, vội hướng mắt theo rắn sọc đen.
Ngay giây sau, Tô Tái Tái và Tống Khanh bước từ góc cua ra, tiến vào tầm mắt của anh ấy.
“Ồ? Đàn anh Ngô cũng có mặt ở đây hả?” Tô Tái Tái thấy người quen thì vô thức mỉm cười, vẫy tay với Ngô Hạo, đặng cất tiếng chào hỏi.
“Đàn em? Sao cô lại tới đây?” Nói đoạn, Ngô Hạo lại dặn dò: “Cô đừng ra tay, giờ cô đang không tiện mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây