“Cô Tô.” Người tới khom lưng với Tô Tái Tái trước, sau đó mới nhìn những người khác, cuối cùng là Chu Phổ cẩn thận nói lại nguyên nhân đã gọi người quản lý đến.
Lời còn chưa dứt, sắc mặt người phụ trách đã lập tức trở nên khó coi: “Linh hồn sống?! Điều này…”
Người quản lý quay đầu nhìn lọ thuốc hít, đến gần vài bước, cẩn thận quan sát nhưng vẫn không phát hiện manh mối, nửa tin nửa ngờ: “Không thể nào? Cô Tô, cô chắc chứ? Tất cả kiện hàng đấu giá của chúng tôi đều phải qua mấy lượt kiểm tra, nếu thật sự có linh hồn sống, vậy đại sư đánh giá chẳng phải là…”
Tô Tái Tái không thèm ngẩng đầu lên, vừa nhắn tin vừa chỉ ngón tay cái vào màn hình lớn, nói: “Anh nhìn kỹ lại bức tranh trên lọ thuốc đi.”
Tranh?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây