Cho dù Bạch Ngữ Dung đã nhìn thấy cảnh này mấy lần rồi, nhưng vẫn không nhịn được mà cảm thấy cả người tê dại như trước.
“...Bỏ đi.” Bạch Ngữ Dung căn bản không muốn ở nơi này quá lâu, cô ta lấy một bình “đan dược” từ trong túi ra, dưới ánh mắt khát vọng của Hứa Tần Nhã, lắc qua lắc lại: “Muốn ăn không?”
Cảm xúc của Hứa Tần Nhã càng thêm dao động.
Điên cuồng lắc đầu, lại điên cuồng gật đầu.
Khi muốn bò tới lấy lại nhìn thấy bàn tay chống dưới đất của mình, đúng lúc liếc thấy lỗ hổng trên mu bàn tay. Bà ta sợ hãi phát ra tiếng kêu, lại cuộn tròn vào trong góc, hai tay ôm đầu liều mạng đập đầu vào tường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây