Tô Tái Tái cũng chẳng quan tâm đến bọn họ, chỉ liếc nhìn Bé Ngỗng nhà mình, sau khi thấy trên mặt cậu ấy không có biểu cảm gì, lúc này Tô Tái Tái mới chịu thu ánh nhìn lại.
“Ôi trời thật là, thằng bé ấy nghịch quá. Có nó ở đây thật đúng là không thể nói chuyện cho đàng hoàng được mà.” Phụng Hồng Bác nhìn Tiền Tam, cười ha hả nói.
Tiền Tam cũng mỉm cười gật đầu: “Trẻ con hiếu động chút cũng tốt mà, thông minh.”
“Làm gì có, làm gì có.” Phụng Hồng Bác nở nụ cười, dừng lại một chút rồi lái đề tài về, vươn tay ra làm động tác mời Tiền Tam: “Đạo trưởng, hay là chúng ta đi nếm thử trà mới hái mà tôi mang đến nhé?”
Lúc Tiền Tam đang định nói gì đó thì Tô Tái Tái lại lơ đãng nhìn về phía cửa, vừa khéo phát hiện Ngô Lục Lục đang vừa nói chuyện với một cô gái, vừa đi vào bên trong.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây