“Ừ.” Phụng Hồng Bác cười ha hả gật đầu.
Lúc Bạch Ngữ Dung xoay người đi lên phòng Phụng Cảnh, nụ cười trên mặt cô ta nhạt đi, vẻ mặt có chút nuối tiếc.
Thật đáng tiếc!
Vốn dĩ cô ta còn đang chờ mong nhìn thấy vẻ mặt của Mễ Nhã khi nhìn thấy mình, không ngờ…
Hầy, sao không đợi tới khi Mễ Nhã dùng đủ mọi cách lấy lòng cô ta rồi mới xảy ra chuyện chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây