Vừa dứt lời thì cả đám cười ha hả.
Vốn dĩ sắc mặt Mễ Nhã đang khó coi cũng dần trở nên bình thường hơn chút, thậm chí khóe miệng còn hơi nhếch lên thành nụ cười.
Chỉ còn lại mỗi Hoàng Trầm Giai siết chặt tay, gắt gao mà bóp đan dược mà Bạch Ngữ Dung đưa cho, cúi đầu không nói một lời.
“Được rồi, đi thôi.” Mễ Nhã cười: “Hôm sau tôi còn phải đến hội đánh giá đan dược nữa, hôm nay sẽ mời mọi người ăn cơm.”
Cô ta mới dứt lời thì mọi người hoan hô, sôi nổi nói: “Mễ Nhã đúng là hào phóng thật đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây