Hứa Tần Nhã khẽ cắn môi, nói tiếp: “Mẹ bị nó dỗ dành đến mức sửa hết lại di chúc. Miệng nó nói cái gì mà không cần một đồng một cắc nhà họ Bạch. Nhưng giờ mẹ mà có chuyện gì thì người hưởng lợi cuối cùng là ai cơ chứ? Văn Liên, anh nghĩ lại mà xem là ai?”
Bạch Văn Liên bị bà ta hét vào mặt như thế, hơn nữa “chứng cứ” là nữ quỷ mới nãy còn lù lù trước mặt, mặt khác, Tần Trác Thắng hoàn toàn không có chút quan hệ lợi ích gì còn thốt lên lời như thế thì Bạch Văn Liên cũng ngộ ra.
Ông ta nhíu mày nghiến răng: “Tô Tái Tái… quá đáng lắm rồi đấy!”
“Đúng thế!” Hứa Tần Nhã mừng thầm trong lòng, thầm thở phào an ủi Bạch Văn Liên: “Nhưng mà Văn Liên à, anh đừng tức giận quá làm gì. Cũng may là anh đã mời giáo sư Tần tới đây, bằng không thì cái âm mưu này đến chết chúng ta cũng không hay. Nói không chừng…”
Bà ta ngừng lại, liếc mắt quan sát Bạch Văn Liên rồi mới nói tiếp: “Nó hại chết mẹ rồi quay sang hại chúng ta!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây