Không có bất kỳ sự do dự nào.
“Vâng!” Bạch Ngữ Dung gật đầu, không hiểu sao cô ta lại tín nhiệm Phụng Hồng Bác, không có chút nghi ngờ nào.
Hai người họ lại nói chuyện thêm một lát thì Bạch Ngữ Dung đứng dậy rời khỏi nhà họ Phụng.
Sau khi cô ta rời đi, nụ cười trên mặt Phụng Hồng Bác biến mất.
Ông ta xoay người đi lên lầu, vừa vào phòng làm việc thì quản gia cũng đi theo vào, khoanh tay cung kính đứng ở một bên, cúi thấp người chào hỏi ông ta: “Ông ba.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây