Thì ra là thế.
Bạch Văn Liên hơi ngượng ngùng, ông ta đâu biết mấy chuyện đó đâu.
Ông ta nhìn Hứa Tần Nhã một lúc sau đó mới đứng dậy đi về bà ta: “Thôi mà.”
Rồi ôm lấy vai bà ta, nhẹ nhàng nói: “Thì tại vì anh không có rành mấy chuyện này mà, được rồi được rồi, về sau mấy chuyện như thế em cứ nói thẳng cho anh biết là được, cần gì phải cáu lên như vậy chứ.”
Hứa Tần Nhã chùng vai vài cái nhưng vẫn không đẩy được ông ta nên cũng thôi, bà ta lại nhìn vẻ mặt của ông ta thông qua gương, lần này thì bà ta chắc chắn là chuyện này xem như đã qua rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây