“À.” Đi được nửa đường, Tô Tái Tái như sực nhớ tới chuyện gì, thế là quay đầu lại cười tủm tỉm với Ngô Hạo: “Suýt nữa thì quên mất.”
Cô vừa nói vừa duỗi tay vào mũ choàng, một viên ngọc màu lục lam bất ngờ bay ra, vừa hay bị Tô Tái Tái bắt lấy.
Nói thật, hành vi này giống như có thứ gì ở bên trong quăng viên ngọc ra cho cô vậy.
Ngô Lục Lục không khỏi tò mò nhìn thoáng qua mũ choàng của Tô Tái Tái.
Trước kia ông ấy luôn cảm thấy mũ choàng của Tô Tái Tái đang ẩn giấu một bí mật nào đó, quả thật không khác gì túi thần kỳ của Doraemon cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây