Quay đầu nhìn một lúc, bà ta lại cảm thấy kỳ quái về hành động này của mình, lầm bẩm một câu: “Mình đa nghi quá rồi à?” Bà ta xoa cổ, đứng dậy, chuẩn bị thay quần áo ra ngoài đi dạo phố.
Ở một bên khác, Chung Tử Ngang đi theo ba người Tô Tái Tái tới nơi.
Vốn dĩ cậu chủ nhỏ sau lưng Tô Tái Tái nhảy cẫng lên một cái vui vẻ, nhưng khi thấy Tô Tái Tái nhìn qua rồi vẫy tay với một cậu trai trẻ ngồi xổm bên bờ ruộng, cười gọi “bé ngỗng”, cậu ấy lập tức không còn vui vẻ, giống như bầu trời bỗng nhiên có thật nhiều mây đen.
Cậu ấy quên mất người gọi là “bé ngỗng” này!
Tô Hồng Bảo nghe giọng, quay qua nhìn Tô Tái Tái, nhìn thấy cô thì vẫy vẫy tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây