Mễ Nhã vừa nói vừa đưa người về trước, để Bối Trân nhìn thấy kỹ hơn: “Bây giờ chỉ còn vết nho nhỏ mà thôi.”
“Đúng là vậy thật.” Bối Trân quan sát cẩn thận khuôn mặt của Mễ Nhã rồi kinh ngạc nhìn những viên thuốc, sau đó đưa tay nhận lấy hộp gấm: “Không ngờ những viên thuốc này lại có tác dụng tốt như vậy.”
Dừng một chút, bà ấy ngẩng đầu lên nhìn hai người họ rồi cười nói: “Cảm ơn hai người, hai người đúng là có lòng mà.”
Thành công rồi!
Mễ Nhã và thím họ thấy Bối Trân tự mình nhận lấy nó, họ vui mừng khôn xiết, mỉm cười xua tay liên tục: “Không, không, đây là điều chúng tôi nên làm mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây