Tuy nói gốc Ôn Phục Tử này đã không còn cứu được nữa, nhưng dù thế nào thì nó cũng thuộc sở hữu của Chu Phổ mà.
Nhưng ông ấy chỉ vừa mới dứt câu thì Tô Tái Tái đã đâm đầu xẻng xuống rồi xúc phần rễ dính đầy đất của Ôn Phục Tử lên, động tác rất cẩn thận để tránh làm hư hao bộ rễ của nó.
Cô không ngẩng đầu mà cứ giữ nguyên tư thế đó nói với Nghiêm Thanh: “Thầy Nghiêm ơi, thầy tìm giúp em một ống trúc được không ạ?”
“Hả? À được chứ!” Nghiêm Thanh sửng sốt, sau đó lập tức lấy lại tinh thần ngay, hai mắt ông ấy sáng rỡ, vội vàng chạy đi tìm ống trúc mà Tô Tái Tái cần.
Ông ấy đi lòng vòng tìm một hồi mới quay về nói với Tô Tái Tái, bộ dáng luống cuống tay chân đó có phần đáng yêu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây