So với Nghiêm Thanh đang mím môi cau mày vội vàng bước đi, Tô Tái Tái trông có vẻ nhẹ nhàng hơn rất nhiều: “Thầy ơi, chỗ thầy Chu không có camera giám sát sao ạ?”
Tô Tái Tái hỏi lại.
Nghiêm Thanh lắc đầu, ông ấy dừng một chút rồi mới mở miệng giải thích: “Trước kia sư đệ chỉ trồng một ít cây ăn trái và cây thuốc bình thường thôi, không có thứ gì đặc biệt cả, hơn nữa khu biệt thự này cũng rất an toàn, cho nên không cần thiết lắp camera làm gì.”
Tô Tái Tái gật đầu.
Nghiêm Thanh quay qua nhìn cô một cái, dường như đang lo Tô Tái Tái sẽ hiểu lầm nên vội bổ sung thêm: “Về sau em cho sư đệ cỏ Vọng Bắc Đông và một số hạt giống khác thì sư đệ cũng có ý định lắp, nhưng mà…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây